Tìm bài viết

🕯️ LỜI THỀ CỦA NGƯỜI TỰ DO

 

“Tôi đã sống một đời mù lòa trong ánh sáng của người khác.
Từ hôm nay, tôi sẽ bước đi bằng ánh sáng tôi tự thắp.”


Tôi thề…

Rằng tôi sẽ không sống như một cỗ máy chờ đến hết pin mới nhận ra mình chưa từng được bật lên.
Tôi sẽ không đánh đổi đời mình để làm thỏa mãn kỳ vọng của những người… cũng đang lạc lối như tôi từng lạc.

Tôi thề…

Rằng tôi sẽ cắt bỏ những thói quen đang âm thầm hủy hoại tôi trong lặng lẽ:
– Một điếu thuốc lén rút tuổi thọ mỗi ngày.
– Một buổi nhậu “cho vui” mà sáng dậy lòng trống rỗng.
– Một lần trì hoãn mà thành thói quen tự chôn sống ước mơ.

Tôi thề…

Sẽ sống đơn giản – không phải vì tôi yếu, mà vì tôi đã đủ tỉnh để biết:
Không phải thứ gì mang được cũng nên mang theo.

Tôi thề…

Rằng tôi sẽ học – dù chậm,
làm – dù vụng,
và gieo – dù chưa biết mùa nào sẽ gặt.
Vì tôi biết: tự do không phải là ban phát.
Tự do là quả ngọt chỉ dành cho người dám gieo bằng đôi tay trần.

Tôi thề…

Sẽ không để sự im lặng, thờ ơ, hoặc hoài nghi của người khác làm tắt ngọn lửa trong tôi.
Họ có thể không tin tôi.
Nhưng tôi sẽ không lặp lại sai lầm cũ — không tin chính mình.

Tôi thề…

Rằng dù có trắng tay một lần nữa, dù mọi thứ tôi xây tan biến,
dù chẳng còn ai đứng bên,
tôi vẫn còn tôi – người không bao giờ quay lại chiếc lồng cũ.

Tôi thề…

Rằng tôi sẽ không chỉ giành lại tự do cho riêng tôi.
Tôi sẽ mở đường. Tôi sẽ chia sẻ.
Tôi sẽ để lại dấu chân – để những người con, người cháu, những người từng giống tôi…
không phải đi vòng xa đến thế mới thấy được lối ra.


Và nếu một ngày, tôi phải nằm xuống —
xin đừng khắc tên tôi trên bia đá.
Chỉ cần khắc:

“Đây là một người đã tự do.
Và ánh sáng từ anh ấy… vẫn đang tiếp tục lan.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét